原诗网>词典>诵说

诵说

简体诵说
繁体誦說
拼音sòng shuō
注音ㄙㄨㄥˋ ㄕㄨㄛ

词语解释

诵说[ sòng shuō ]

⒈  传述解说。

⒉  讽诵讲说。

⒊  歌颂,称道。

引证解释

⒈  传述解说。

《荀子·致士》:“尊严而惮,可以为师;耆艾而信,可以为师;诵説而不陵不犯,可以为师。”
梁启雄 释:“伯兄曰:‘不陵不犯,即善守师説之意。’按,《修身》:‘师云而云,则是知若师。’就是这‘不陵不犯’的意思。”
《汉书·东方朔传赞》:“﹝长老贤人﹞皆曰 朔 口谐倡辩,不能持论,喜为庸人诵説,故令后世多传闻者。”

⒉  讽诵讲说。

唐 严郢 《兴善寺大广智不空三藏和尚碑铭》:“后学升堂诵説,有法者非一,而沙门 惠朗,受次补之记,得传灯之旨,继明佛日,绍六为七,至矣哉!”
明 方孝孺 《送凌君入太学序》:“今之士不然,所习者未脱乎剽窃、诵説之间,而充焉以为足。”

⒊  歌颂,称道。

宋 王安石 《谢弟安国特赐及第表》:“窃以躬国论听断之烦,而察知孤远之行,略门资贡举之法,而拔取淹滞之才,山林之所诵説而难遭,閭巷之所惊嗟而罕见。”

国语辞典

诵说[ sòng shuō ]

⒈  诵经并加以解说。

《荀子·致仕》:「诵说而不陵不犯,可以为师。」

同音词、近音词

    诵说的组词

    • zhòu shuō
    • wài shuō
    • zěn shuō
    • zī shuō
    • zèn shuō
    • wén sòng
    • wán sòng
    • wǎng shuō
    • zhí shuō
    • yú shuō
    • yù shuō
    • luō shuō bái dào白道
    • zhēn tàn xiǎo shuō侦探小
    • tíng shuō
    • zhòu sòng
    • zàn sòng
    • zhǎn sòng
    • zhuī sòng
    • zhēn sòng
    • zuò sòng
    • zhē shuō
    • zhè shuō
    • zhì shuō
    • zhù sòng
    • wěi shuō
    • záo shuō
    • zhòng shuō
    • wàng shuō
    • zhèng shuō
    • wèi rén shuō xiàng为人

    相关词语

    • zhòu shuō
    • wài shuō
    • zěn shuō
    • zī shuō
    • zèn shuō
    • wén sòng
    • wán sòng
    • wǎng shuō
    • zhí shuō
    • yú shuō
    • yù shuō
    • luō shuō bái dào白道
    • zhēn tàn xiǎo shuō侦探小
    • tíng shuō
    • zhòu sòng
    • zàn sòng
    • zhǎn sòng
    • zhuī sòng
    • zhēn sòng
    • zuò sòng
    • zhē shuō
    • zhè shuō
    • zhì shuō
    • zhù sòng
    • wěi shuō
    • záo shuō
    • zhòng shuō
    • wàng shuō
    • zhèng shuō
    • wèi rén shuō xiàng为人
    返回分类

    上一篇:书带草的意思-拼音-解释-近义词-反义词

    下一篇:陌阡的意思-拼音-解释-近义词-反义词

    相关文章