简体受终
繁体受終
拼音shòu zhōng
注音ㄕㄡˋ ㄓㄨㄥ
词语解释
受终[ shòu zhōng ]
⒈ ?承受帝位。
引证解释
⒈ ?承受帝位。
引《书·舜典》:“正月上日,受终於文祖。”
孔颖达 疏:“受终者, 尧 为天子,於此事终而授与 舜。故知终谓 尧 终帝位之事,终言 尧 终 舜 始也。”
《隋书·地理志上》:“高祖 受终,惟新朝政, 开皇 三年,遂废诸郡。”
《旧唐书·哀帝纪》:“人道寖薄,阴隲难徵,然以此受终,如何延永!”
宋 孔平仲 《续世说·术解》:“天之所命,王者不死。今已在宫内,是陛下眷属,更三十年,又当衰老,老则仁慈,虽受终易姓,其於陛下子孙,或不甚损。”
国语辞典
受终[ shòu zhōng ]
⒈ ?承继先朝皇帝终止的帝位。
引《书经·舜典》:「正月上日,受终于文祖。」
《隋书·卷二九·地理志上》:「高祖受终,惟新朝政,开皇三年,遂废诸郡。」
同音词、近音词
- shòu zhòng受众
- shòu zhōng寿终
- shòu zhǒng寿冢
- shǒu zhǒng首种
- shǒu zhǒng守冢
- shǒu zhōng守中
- shǒu zhōng守终
受终的组词
- zhōng qióng终穷
- zhōng shì终世
- zhōng qū终曲
- zhōng jǐ终己
- zhōng zhāo终朝
- zhōng sàng终丧
- zhōng méi终没
- zī shòu谘受
- zhōng fù终傅
- wěn shòu稳受
- zhī shòu祗受
- zuò shòu坐受
- zhōng lí终黎
- zhōng jiǎ终贾
- zhōng gǔ终古
- zhōng tiān终天
- zhuī zhōng追终
- zhōng yè终夜
- zhōng kuí终葵
- zhōng jù终窭
- zhōng fù终复
- zhōng zhì终制
- zhōng yǎng终养
- zhòng zhōng重终
- zhōng jù终具
- zhōng jì终既
- zhōng jìng终竟
- zhōng mǔ终亩
- zhōng lóng终隆
- zhōng suì终岁
相关词语
- zhōng qióng终穷
- zhōng shì终世
- zhōng qū终曲
- zhōng jǐ终己
- zhōng zhāo终朝
- zhōng sàng终丧
- zhōng méi终没
- zī shòu谘受
- zhōng fù终傅
- wěn shòu稳受
- zhī shòu祗受
- zuò shòu坐受
- zhōng lí终黎
- zhōng jiǎ终贾
- zhōng gǔ终古
- zhōng tiān终天
- zhuī zhōng追终
- zhōng yè终夜
- zhōng kuí终葵
- zhōng jù终窭
- zhōng fù终复
- zhōng zhì终制
- zhōng yǎng终养
- zhòng zhōng重终
- zhōng jù终具
- zhōng jì终既
- zhōng jìng终竟
- zhōng mǔ终亩
- zhōng lóng终隆
- zhōng suì终岁