简体天放
繁体
拼音tiān fàng
注音ㄊ一ㄢ ㄈㄤˋ
词语解释
天放[ tiān fàng ]
⒈ ?放任自然。
引证解释
⒈ ?放任自然。
引《庄子·马蹄》:“一而不党,命曰天放。”
成玄英 疏:“直置放任,则物皆自足,故名曰天放也。”
唐 司空图 《二十四诗品·疏野》:“倘然适意,岂必有为?若其天放,如是得之。”
宋 苏轼 《书唐氏六家书后》:“张长史 草书頽然天放,略有点画处,而意态自足,号称神逸。”
明 文徵明 《题郭忠恕避暑宫图》:“行笔天放,设色古雅。”
国语辞典
天放[ tiān fàng ]
⒈ ?放逸自然。
引《庄子·马蹄》:「一而不党,命曰天放。」
唐·成玄英·疏:「直置放任,则物皆自足,故名曰天放。」
同音词、近音词
- tiān fāng天方
- tián fāng填方
- tián fáng填房
- tiān fáng添房
- tián fāng田方
天放的组词
- wèng tiān瓮天
- zhù fàng贮放
- zhé fàng谪放
- zǎo tiān早天
- zé tiān则天
- zào tiān噪天
- mín tiān旻天
- zhōng fàng忠放
- wǎng tiān往天
- zhū tiān诸天
- zhàn tiān占天
- zhōng tiān终天
- zòng fàng纵放
- zhuó tiān灼天
- zhù tiān柱天
- zhú tiān躅天
- wǔ tiān午天
- zhē tiān遮天
- zhì fàng置放
- zhū fàng诛放
- zì fàng恣放
- zhú tiān烛天
- zǎn tiān攒天
- zhōu tiān周天
- jú tiān jí dì跼天蹐地
- zhān tiān yòu詹天佑
- zhāng tiān shī张天师
- pān tiān shòu潘天寿
- zhèn tiān léi震天雷
- liú tiān huá刘天华
相关词语
- wèng tiān瓮天
- zhù fàng贮放
- zhé fàng谪放
- zǎo tiān早天
- zé tiān则天
- zào tiān噪天
- mín tiān旻天
- zhōng fàng忠放
- wǎng tiān往天
- zhū tiān诸天
- zhàn tiān占天
- zhōng tiān终天
- zòng fàng纵放
- zhuó tiān灼天
- zhù tiān柱天
- zhú tiān躅天
- wǔ tiān午天
- zhē tiān遮天
- zhì fàng置放
- zhū fàng诛放
- zì fàng恣放
- zhú tiān烛天
- zǎn tiān攒天
- zhōu tiān周天
- jú tiān jí dì跼天蹐地
- zhān tiān yòu詹天佑
- zhāng tiān shī张天师
- pān tiān shòu潘天寿
- zhèn tiān léi震天雷
- liú tiān huá刘天华