原诗网>词典>宗亲

宗亲

简体宗亲
繁体宗親
拼音zōng qīn
注音ㄗㄨㄥ ㄑ一ㄣ
词性

词语解释

宗亲[ zōng qīn ]

⒈ ?同宗的亲属。

relatives of the same clan;

引证解释

⒈ ?同宗的亲属。

《吕氏春秋·大乐》:“故能以一听政者,乐君臣,和远近,説黔首,合宗亲。”
《晋书·何攀传》:“攀 固让所封户及绢之半,餘所受者,分给中外宗亲,略不入己。”
唐 韩愈 《袁氏先庙碑》:“袁公滋,既成庙,明岁二月,自 荆南 以旂节朝京师,留六日,得壬子春分,率宗亲子属,用少牢于三室。”
《三国演义》第一回:“玄德 曰:‘我本 汉 室宗亲,姓 刘,名 备。’”
高云览 《小城春秋》第四七章:“八个警兵把 吴七 押上开赴 福州 去的轮船,警兵里面有一个姓 吴 的,跟 吴七 偷偷认宗亲,样子似乎还客气。”

国语辞典

宗亲[ zōng qīn ]

⒈ ?同宗族的亲属。

《后汉书·卷七八·宦者传·吕强传》:「遂收捕宗亲,没入财产焉。」
《三国演义·第六回》:「荆州刺史刘表,字景升,山阳高平人也,乃汉室宗亲。」

⒉ ?同母的兄弟。

《史记·卷五九·五宗世家》:「孝景皇帝子凡十三人为王,而母五人,同母者为宗亲。」

同音词、近音词

    宗亲的组词

    • zōng zhī
    • zōng jí
    • zōng tuī
    • zhì zōng
    • zōng fù
    • zōng xì
    • zōng bāng
    • zōng mǔ
    • zōng yīn
    • zōng dié
    • zōng yí
    • zōng yì
    • zhuì qīn
    • zōng shǔ
    • zōng yà
    • zōng chén
    • zōng yù
    • zhù zōng
    • zōng xìng
    • zōng zé
    • zōng yé
    • wài zōng
    • zōng niè
    • zhū zōng
    • zōng zhù
    • zōng xù
    • zōng mén
    • zōng ràng
    • zōng yuán
    • zōng shàng

    相关词语

    • zōng zhī
    • zōng jí
    • zōng tuī
    • zhì zōng
    • zōng fù
    • zōng xì
    • zōng bāng
    • zōng mǔ
    • zōng yīn
    • zōng dié
    • zōng yí
    • zōng yì
    • zhuì qīn
    • zōng shǔ
    • zōng yà
    • zōng chén
    • zōng yù
    • zhù zōng
    • zōng xìng
    • zōng zé
    • zōng yé
    • wài zōng
    • zōng niè
    • zhū zōng
    • zōng zhù
    • zōng xù
    • zōng mén
    • zōng ràng
    • zōng yuán
    • zōng shàng
    返回分类

    上一篇:吉罗米突的意思-拼音-解释-近义词-反义词

    下一篇:圈槛的意思-拼音-解释-近义词-反义词

    相关文章