简体黄犬
繁体黃犬
拼音huáng quǎn
注音ㄏㄨㄤˊ ㄑㄨㄢˇ
词语解释
黄犬[ huáng quǎn ]
⒈ 猎犬。
⒉ 指晋陆机的黄耳犬。机有犬曰黄耳,曾为机长途传递书信。事见晋祖冲之《述异记》。后遂以“黄犬”为信使的代称。
引证解释
⒈ 猎犬。 《史记·李斯列传》:“二世 二年七月,具 斯 五刑,论腰斩 咸阳 市。
引斯 出狱,与其中子俱执,顾谓其中子曰:‘吾欲与若復牵黄犬俱出 上蔡 东门逐狡兔,岂可得乎!’遂父子相哭,而夷三族。”
晋 向秀 《思旧赋》:“昔 李斯 之受罪兮,叹黄犬而长吟。”
唐 李白 《襄阳歌》:“咸阳 市上叹黄犬,何如月下倾金罍。”
明 杨珽 《龙膏记·脱难》:“且向那势利塲中弄滑,把英雄来叱咤。到头来燃脐有样,黄犬堪嗟。”
⒉ 指 晋 陆机 的黄耳犬。 机 有犬曰黄耳,曾为 机 长途传递书信。事见 晋 祖冲之 《述异记》。后遂以“黄犬”为信使的代称。
引宋 秦观 《别程公闢给事》诗:“裘敝黑貂霜正急,书传黄犬岁将穷。”
元 王实甫 《西厢记》第四本第一折:“越越的青鸞信杳,黄犬音乖。”
明 单本 《蕉帕记·备聘》:“佳兆托红鸳,好信凭黄犬。”
同音词、近音词
- huáng quán黄泉
- huáng quán皇权
黄犬的组词
- wáng jiā quǎn亡家犬
- yà quǎn猰犬
- dì huáng焍黄
- wǎn huáng宛黄
- huáng kūn黄昆
- zhì quǎn猘犬
- zhì quǎn稚犬
- zǒu quǎn走犬
- zuò quǎn坐犬
- zhàn quǎn战犬
- zuò huáng méi做黄梅
- zhě huáng yī赭黄衣
- zhè huáng páo柘黄袍
- zhè huáng shān柘黄衫
- zhě huáng páo赭黄袍
- zhōng huáng mén中黄门
- zhōng huáng bó中黄伯
- zhōng huáng中黄
- zī huáng訾黄
- wěi huáng萎黄
- zī huáng缁黄
- zǒu huáng走黄
- zōng huáng棕黄
- zhú huáng竹黄
- zhī huáng栀黄
- zhě huáng赭黄
- zhū huáng朱黄
- zhè huáng柘黄
- zhēng huáng征黄
- yún huáng熉黄
相关词语
- wáng jiā quǎn亡家犬
- yà quǎn猰犬
- dì huáng焍黄
- wǎn huáng宛黄
- huáng kūn黄昆
- zhì quǎn猘犬
- zhì quǎn稚犬
- zǒu quǎn走犬
- zuò quǎn坐犬
- zhàn quǎn战犬
- zuò huáng méi做黄梅
- zhě huáng yī赭黄衣
- zhè huáng páo柘黄袍
- zhè huáng shān柘黄衫
- zhě huáng páo赭黄袍
- zhōng huáng mén中黄门
- zhōng huáng bó中黄伯
- zhōng huáng中黄
- zī huáng訾黄
- wěi huáng萎黄
- zī huáng缁黄
- zǒu huáng走黄
- zōng huáng棕黄
- zhú huáng竹黄
- zhī huáng栀黄
- zhě huáng赭黄
- zhū huáng朱黄
- zhè huáng柘黄
- zhēng huáng征黄
- yún huáng熉黄