简体贞乘
繁体貞乘
拼音zhēn chéng
注音ㄓㄣ ㄔㄥˊ
词语解释
贞乘[ zhēn chéng ]
⒈ 指《华严经》和依《华严经》立宗的华严宗。《华严经》于唐贞元年间翻译,又称《贞元经》,简称为“贞乘”。唐开元二十六年日本和尚道璇携华严章疏返国,为该宗传入日本之始。
引证解释
⒈ 指《华严经》和依《华严经》立宗的华严宗。 《华严经》于 唐 贞元 年间翻译,又称《贞元经》,简称为“贞乘”。 唐 开元 二十六年 日本 和尚 道璿 携华严章疏返国,为该宗传入 日本 之始。
引明 宋濂 《赠令仪藏主序》:“如是乃至 恒河 沙不可筭数之天下,佛法未尝不流布其间,况 震旦 一国邪? 日本 在东海,同为 震旦 之国,又可分疆界之内外邪?此所以同慕贞乘,而至人摄化者,亦未尝遗之也。”
同音词、近音词
- zhēn chéng真诚
- zhèn chéng镇城
- zhēn chēng甄称
- zhēn chéng贞诚
- zhēn chéng真乘
贞乘的组词
- zhēn shàn贞善
- zhēn chún贞淳
- zhēn duān贞端
- zhēn shèn贞慎
- zhēn gāng贞刚
- zhēn yǒu贞友
- zhēn tú贞途
- zhēn qín贞勤
- zhēn jiǎn贞俭
- zhēn shèng贞胜
- zhēn bào贞抱
- zhēn yí贞怡
- zhēn shǐ贞矢
- zhēn shǐ贞史
- zhēn mèng贞梦
- zhēn yǐn贞隐
- zhēn yuán贞元
- zhēn yōng贞庸
- zhēn xiào贞孝
- zhēn jí贞吉
- zhēn xiáng贞祥
- zhēn jiān贞艰
- zhēn huī贞辉
- zhēn cuì贞脆
- zhēn ruì贞瑞
- zhēn qī贞栖
- zhēn lì贞丽
- zhēn jìng贞静
- zhēn tián贞恬
- zhēn sù贞肃
相关词语
- zhēn shàn贞善
- zhēn chún贞淳
- zhēn duān贞端
- zhēn shèn贞慎
- zhēn gāng贞刚
- zhēn yǒu贞友
- zhēn tú贞途
- zhēn qín贞勤
- zhēn jiǎn贞俭
- zhēn shèng贞胜
- zhēn bào贞抱
- zhēn yí贞怡
- zhēn shǐ贞矢
- zhēn shǐ贞史
- zhēn mèng贞梦
- zhēn yǐn贞隐
- zhēn yuán贞元
- zhēn yōng贞庸
- zhēn xiào贞孝
- zhēn jí贞吉
- zhēn xiáng贞祥
- zhēn jiān贞艰
- zhēn huī贞辉
- zhēn cuì贞脆
- zhēn ruì贞瑞
- zhēn qī贞栖
- zhēn lì贞丽
- zhēn jìng贞静
- zhēn tián贞恬
- zhēn sù贞肃