原诗网>词典>老郎

老郎

简体老郎
繁体
拼音lǎo láng
注音ㄌㄠˇ ㄌㄤˊ

词语解释

老郎[ lǎo láng ]

⒈  年老的郎官。

⒉  元明时说话艺人对本行前辈的尊称。

⒊  寺庙中的粗杂工。

⒋  老练。

引证解释

⒈  年老的郎官。

唐 韩愈 《合江亭》诗:“老郎来何暮,高唱久乃和。”

⒉  元 明 时说话艺人对本行前辈的尊称。

元 赵明道 《斗鹌鹑·名姬》套曲:“乐府棃园,先贤老郎,承应俳优,后进教坊。”
《古今小说·陈御史巧勘金钗钿》:“闻得老郎们相传的説话,不记得何州甚县,单説有一人,姓 金 名 孝,年长未娶。”

⒊  寺庙中的粗杂工。

《水浒传》第四回:“那汉子道:‘我这酒,挑上去只卖与寺内火工道人、直厅、轿夫、老郎们,做生活的喫。’”

⒋  老练。

《水浒传》第十九回:“拣一隻疾快小船,选了几个老郎做公的,各拿了器械,桨起五六把樺楫。”

国语辞典

老郎[ lǎo láng ]

⒈  年长者。

⒉  旧称庙里的工人。

《水浒传·第四回》:「我这酒挑上去,只卖与寺内火工道人、直厅轿夫,老郎们做生活的吃。」

⒊  宋元时对说唱师傅的尊称。

元·无名氏《百花亭·第三折》:「回头便入莺花寨,须记的京城古本,老郎流传。」

⒋  武士、教头。

同音词、近音词

  • láo làng浶浪
  • láo làng窂浪

老郎的组词

  • wāng lǎo
  • zhèng lǎo
  • wǔ lǎo bǎng
  • zhōng láng jiàng
  • wǒ láng
  • zī láng
  • zhōu láng
  • zhào láng
  • zhū láng
  • zhī láng
  • zhú láng
  • zhòng láng
  • zhōng láng
  • zhuāng lǎo
  • zhà yóu láng榨油
  • zhǐ lǎo chī
  • wǔ lǎo
  • yǔ láng
  • zhí tóu lǎo hǔ直头
  • zǐ wēi láng紫薇
  • zhù láng
  • láng píng
  • zī láng
  • zhì lǎo
  • zhǎo lǎo
  • zhuàng láng
  • zūn lǎo
  • zī láng
  • zhōng lǎo
  • wǔ lǎo fēng

相关词语

  • wāng lǎo
  • zhèng lǎo
  • wǔ lǎo bǎng
  • zhōng láng jiàng
  • wǒ láng
  • zī láng
  • zhōu láng
  • zhào láng
  • zhū láng
  • zhī láng
  • zhú láng
  • zhòng láng
  • zhōng láng
  • zhuāng lǎo
  • zhà yóu láng榨油
  • zhǐ lǎo chī
  • wǔ lǎo
  • yǔ láng
  • zhí tóu lǎo hǔ直头
  • zǐ wēi láng紫薇
  • zhù láng
  • láng píng
  • zī láng
  • zhì lǎo
  • zhǎo lǎo
  • zhuàng láng
  • zūn lǎo
  • zī láng
  • zhōng lǎo
  • wǔ lǎo fēng
返回分类

上一篇:车骑的意思-拼音-解释-近义词-反义词

下一篇:真果的意思-拼音-解释-近义词-反义词

相关文章