简体终竟
繁体終竟
拼音zhōng jìng
注音ㄓㄨㄥ ㄐ一ㄥˋ
词语解释
终竟[ zhōng jìng ]
⒈ 完毕;穷尽。
⒉ 终究;毕竟。
引证解释
⒈ 完毕;穷尽。
引《后汉书·皇后纪下·顺烈梁皇后》:“私自忖度,日夜虚劣,不能復与羣公卿士共相终竟。”
《孝经·丧亲》“丧不过三年,示民有终也” 唐玄宗 注:“夫孝子有终生之忧,圣人以三年为制者,使人知有终竟之限也。”
⒉ 终究;毕竟。
引唐 杜甫 《遣兴》诗之二:“岂无济时策,终竟畏罗罟。”
宋 陆游 《即事》诗:“知我向来惟断简,会心终竟在孤蓬。”
鲁迅 《华盖集·战士和苍蝇》:“然而,有缺点的战士终竟是战士;完美的苍蝇也终竟不过是苍蝇。”
国语辞典
终竟[ zhōng jìng ]
⒈ 终究。
例如:「他终竟是自己人,大家原谅他吧!」
⒉ 犹言始终,持续到最后。
引《后汉书·卷一〇·皇后纪下·顺烈梁皇后纪》:「私自忖度,日夜虚劣,不能复与群公卿士共相终竟。」
同音词、近音词
- zhōng jīng中经
- zhōng jǐng中景
- zhòng jǐng重景
- zhōng jìng忠敬
- zhòng jìng重敬
- zhòng jīng重睛
- zhōng jīng忠精
- zhōng jìng中境
- zhōng jìng中径
- zhōng jīng钟鲸
- zhōng jīng中京
- zhòng jǐng仲景
终竟的组词
- zhōng qióng终穷
- zhōng shì终世
- zhōng qū终曲
- zhōng jǐ终己
- zhōng zhāo终朝
- zhōng sàng终丧
- zhōng méi终没
- zhōng fù终傅
- zhōng lí终黎
- zhōng jiǎ终贾
- zhōng gǔ终古
- zhōng tiān终天
- zhuī zhōng追终
- zhōng yè终夜
- zhōng kuí终葵
- zhōng jù终窭
- zhōng fù终复
- zhōng zhì终制
- zhōng yǎng终养
- zhòng zhōng重终
- zhōng jù终具
- zhōng jì终既
- zhōng jìng终竟
- wú jìng无竟
- zhōng jìng终竟
- zhī jìng只竟
- zhōng mǔ终亩
- zhōng lóng终隆
- zhōng suì终岁
- zhì jìng至竟
相关词语
- zhōng qióng终穷
- zhōng shì终世
- zhōng qū终曲
- zhōng jǐ终己
- zhōng zhāo终朝
- zhōng sàng终丧
- zhōng méi终没
- zhōng fù终傅
- zhōng lí终黎
- zhōng jiǎ终贾
- zhōng gǔ终古
- zhōng tiān终天
- zhuī zhōng追终
- zhōng yè终夜
- zhōng kuí终葵
- zhōng jù终窭
- zhōng fù终复
- zhōng zhì终制
- zhōng yǎng终养
- zhòng zhōng重终
- zhōng jù终具
- zhōng jì终既
- zhōng jìng终竟
- wú jìng无竟
- zhōng jìng终竟
- zhī jìng只竟
- zhōng mǔ终亩
- zhōng lóng终隆
- zhōng suì终岁
- zhì jìng至竟