简体昏明
繁体
拼音hūn míng
注音ㄏㄨㄣ ㄇ一ㄥˊ
词语解释
昏明[ hūn míng ]
⒈ 昏暗和明亮;黑夜和白昼。
⒉ 愚昧和明智。
引证解释
⒈ 昏暗和明亮;黑夜和白昼。
引《列子·周穆王》:“昏明之分察,故一昼一夜。”
《文选·刘琨<劝进表>》:“昏明迭用,否泰相济。”
李善 注:“昏明谓昼夜也。”
《南齐书·高帝纪上》:“夫昏明相袭,晷景之恒度;春秋递运,时岁之常序。”
明 王守仁 《传习录》卷下:“贤人如浮云天日,愚人如阴霾天日,虽有昏明不同,其能辨黑白则一。”
⒉ 愚昧和明智。
引《左传·襄公二十七年》:“圣人以兴,乱人以废,废兴、存亡、昏明之术,皆兵之由也。”
《三国志·魏志·齐王芳传》:“季末闇主,不知损益,斥远君子,引近小人,忠良疏远,便辟褻狎,乱生近暱,譬之社鼠;考其昏明,所积以然。”
元 刘祁 《归潜志》卷十三:“强勉乎政,勿以否泰归之时;忠爱乎君,勿以昏明託诸上。”
国语辞典
昏明[ hūn míng ]
⒈ 黑暗与光明。
引《列子·汤问》:「将旦昧爽之交,日夕昏明之际,北面而察之,淡淡焉若有物存。」
《南齐书·卷一·高帝本纪上》:「夫昏明相袭,晷景之恒度;春秋递运,时岁之常序。」
⒉ 昏乱与清明。
引《左传·襄公二十七年》:「圣人以兴,乱人以废,废兴、存亡、昏明之术,皆兵之由也。」
《三国志·卷四·魏书·三少帝纪·齐王芳纪》:「考其昏明,所积以然,故圣贤谆谆以为至虑。」
同音词、近音词
- hùn míng混冥
- hùn míng混溟
- hùn míng混名
- hún míng浑冥
- hùn míng诨名
- hūn míng昏暝
- hún míng浑名
- hūn míng昏冥
昏明的组词
- yín hūn嚚昏
- zhì míng陟明
- dǎn hūn黮昏
- zhì hūn智昏
- zhòu hūn昼昏
- zhòng hūn重昏
- zuì hūn醉昏
- wán hūn顽昏
- zhēn míng甄明
- zūn míng尊明
- yù míng煜明
- zhé míng晢明
- zāi shēng míng哉生明
- zhòng míng zhěn重明枕
- wàng hūn忘昏
- zhēng míng wǎ liàng铮明瓦亮
- wù míng悟明
- xiòng míng夐明
- wài hūn外昏
- zuǎn míng缵明
- zàn míng赞明
- zhāng míng彰明
- zhān míng瞻明
- zòu míng奏明
- zhòng míng仲明
- zhú míng烛明
- zhū míng朱明
- zhàn míng湛明
- wén míng gùn文明棍
- zuǒ qiū míng左丘明
相关词语
- yín hūn嚚昏
- zhì míng陟明
- dǎn hūn黮昏
- zhì hūn智昏
- zhòu hūn昼昏
- zhòng hūn重昏
- zuì hūn醉昏
- wán hūn顽昏
- zhēn míng甄明
- zūn míng尊明
- yù míng煜明
- zhé míng晢明
- zāi shēng míng哉生明
- zhòng míng zhěn重明枕
- wàng hūn忘昏
- zhēng míng wǎ liàng铮明瓦亮
- wù míng悟明
- xiòng míng夐明
- wài hūn外昏
- zuǎn míng缵明
- zàn míng赞明
- zhāng míng彰明
- zhān míng瞻明
- zòu míng奏明
- zhòng míng仲明
- zhú míng烛明
- zhū míng朱明
- zhàn míng湛明
- wén míng gùn文明棍
- zuǒ qiū míng左丘明