原诗网>词典>从教

从教

简体从教
繁体從教
拼音cóng jiào
注音ㄘㄨㄥˊ ㄐ一ㄠˋ

词语解释

从教[ cóng jiào ]

⒈  听从教导。

⒉  指信教的人;教徒。

⒊  指胁从、受教唆的人。

⒋  从此使得;从而使。

⒌  听任;任凭。

引证解释

⒈  听从教导。

《韩非子·诡使》:“无二心私学,听吏从教者,则谓之陋。”

⒉  指信教的人;教徒。

清 夏燮 《中西纪事·江楚黜教》:“罗 至 抚州 中途,憩息於从教 陈 姓之宅。”

⒊  指胁从、受教唆的人。

清 魏源 《陕西按察使赠布政使严公神道碑铭》:“以其间缚悍 回 於 华 渭,禽餘匪於 寧羌 城固,皆治渠魁,宽胁从,曰:‘吾但治从逆,不治从教。’”

⒋  从此使得;从而使。

唐 韩偓 《偶见》诗:“千金莫惜旱莲生,一笑从教 下蔡 倾。”
清 袁枚 《随园诗话》卷二:“余爱其晚年佳句,’”

如:‘废书祇觉心无著,少饮从教睡亦清。

⒌  听任;任凭。

宋 韦骧 《菩萨蛮》词:“白髮不须量,从教千丈长。”
明 高启 《夜雨》诗:“醉来独灭青灯卧,风雨从教滴夜长。”
清 钱谦益 《团扇篇》诗:“从教妾扇经秋掩,但愿君心并月圆。”

同音词、近音词

    从教的组词

    • zhǔ jiào
    • zhèng jiào
    • zūn jiào
    • zhì jiào
    • zhī cóng
    • zhī jiào
    • zǒu cóng
    • zī cóng
    • zhào cóng
    • wù jiào
    • wǎng jiào
    • zhēn jiào
    • zhī cóng
    • zhēn jiào
    • zú cóng
    • zhì cóng
    • zhī cóng
    • wǎng jiào
    • sòng jiào rén
    • zì wǒ jiào yù自我
    • zhú jiào
    • zhuī cóng
    • shǔ cóng
    • yù jiào
    • zài cóng zhí
    • qiàn cóng
    • zhēn jiào
    • zōng cóng
    • zōu cóng
    • zài cóng

    相关词语

    • zhǔ jiào
    • zhèng jiào
    • zūn jiào
    • zhì jiào
    • zhī cóng
    • zhī jiào
    • zǒu cóng
    • zī cóng
    • zhào cóng
    • wù jiào
    • wǎng jiào
    • zhēn jiào
    • zhī cóng
    • zhēn jiào
    • zú cóng
    • zhì cóng
    • zhī cóng
    • wǎng jiào
    • sòng jiào rén
    • zì wǒ jiào yù自我
    • zhú jiào
    • zhuī cóng
    • shǔ cóng
    • yù jiào
    • zài cóng zhí
    • qiàn cóng
    • zhēn jiào
    • zōng cóng
    • zōu cóng
    • zài cóng
    返回分类

    上一篇:渔场的意思-拼音-解释-近义词-反义词

    下一篇:京兆鸟的意思-拼音-解释-近义词-反义词

    相关文章