原诗网>词典>铿铿

铿铿

简体铿铿
繁体鏗鏗
拼音kēng kēng
注音ㄎㄥ ㄎㄥ
组合

词语解释

铿铿[ kēng kēng ]

⒈  形容声音洪亮。

⒉  形容语言响亮有力。

引证解释

⒈  形容声音洪亮。

《礼记·乐记》“钟声鏗,鏗以立号” 唐 孔颖达 疏:“钟声鏗者,言金钟之声鏗鏗然矣。”
唐 黄滔 《以不贪为宝赋》:“洁己虚中,既处一言而落落;飞声擅价,终倾众寳以鏗鏗。”
清 蒲松龄 《聊斋志异·画壁》:“忽闻吉莫靴鏗鏗甚厉,縲锁鏘然。”
端木蕻良 《吞蛇儿》:“﹝ 水根 ﹞觉着一串电车的脚铃铿铿地就在他心上烙过,胡里胡涂地想跌下去。”

⒉  形容语言响亮有力。

《后汉书·儒林传上·杨政》:“説经鏗鏗 杨子行。”
子行,杨政 字。 宋 苏舜钦 《舟至雀桥士人张生抱琴携酒见访》诗:“鏗鏗语言好,举动亦风流。”
清 唐孙华 《赠赵松一》诗:“説经常鏗鏗,陈史亦侃侃。”

国语辞典

铿铿[ kēng kēng ]

⒈  状声词。形容金属或瓦石的响声。

《礼记·乐记》:「钟声铿铿以立,号号以立,横横以立,武君子听钟声则思武臣。」

⒉  形容言语明确响亮。

《后汉书·卷七九·儒林传上·杨政传》:「少好学,从代郡,范升受梁丘易,善说经书。京师为之语曰:『说经铿铿杨子行。』」

同音词、近音词

  • kēng kēng吭吭
  • kēng kēng硁硁

铿铿的组词

  • kēng hōng
  • kēng jīn fēi yù金霏玉
  • kēng liàng
  • kēng míng
  • kēng qiāng yǒu lì锵有力
  • kēng jīn jiá yù金戛玉
  • kēng rú
  • kēng qiǎng dùn cuò镪顿挫
  • kēng rùn
  • kēng sǒng
  • kēng xiǎng
  • kēng yuè
  • kēng ěr
  • kēng chún
  • kēng fǔ
  • kēng hōng
  • kēng hōng
  • kēng huáng
  • kēng hóng
  • qiāng jīn kēng yù锵金
  • qiāng kēng
  • yīn kēng
  • qiāo kēng
  • pēng kēng
  • péng kēng
  • kāi kēng
  • jīng kēng
  • hōng kēng
  • jiǎn kēng
  • kēng qiāng

相关词语

  • kēng hōng
  • kēng jīn fēi yù金霏玉
  • kēng liàng
  • kēng míng
  • kēng qiāng yǒu lì锵有力
  • kēng jīn jiá yù金戛玉
  • kēng rú
  • kēng qiǎng dùn cuò镪顿挫
  • kēng rùn
  • kēng sǒng
  • kēng xiǎng
  • kēng yuè
  • kēng ěr
  • kēng chún
  • kēng fǔ
  • kēng hōng
  • kēng hōng
  • kēng huáng
  • kēng hóng
  • qiāng jīn kēng yù锵金
  • qiāng kēng
  • yīn kēng
  • qiāo kēng
  • pēng kēng
  • péng kēng
  • kāi kēng
  • jīng kēng
  • hōng kēng
  • jiǎn kēng
  • kēng qiāng
返回分类

上一篇:题鴂的意思-拼音-解释-近义词-反义词

下一篇:二丁的意思-拼音-解释-近义词-反义词

相关文章